Ghé Nhà của Pao – ngôi nhà cổ đẹp lạ kỳ giữa miền biên viễn.

Từ TP Hà Giang đến Đồng Văn, đoàn chúng tôi phải di chuyển trên quốc lộ 4C. Qua Quản Bạ ròi đến Yên Minh… qua khỏi thị trấn Yên Minh gặp được ngã ba, rẽ trái đi đến phố Cáo là sẽ đến ngã ba Sủng Là rồi. Xe chúng tôi tiếp tục đi thẳng thêm vài trăm mét nữa là thấy xã Sủng Là .

Dừng xe rẽ vào đoạn đường nhựa, thả dáng di chuyển chừng vài chục m dưới 2 hàng hoa Mận trắng tinh khôi cảm giác lạ lắm “Nhà của Pao” xuất hiện ở phía bên trái .

Chà chà… “Nhà của Pao ”đẹp lạ thường khi mùa xuân về. Ghé thăm nhà của Pao vào những ngày này ai ai cũng sẽ phải đắm say trước sắc hồng ngọt lịm của những cây đào ở trước cổng nhà.

Trò chuyện với chủ nhà mình được biết: Nhà của Pao Hà Giang chính thức được xây dựng cách đây khoảng 100 năm, với phong cách kiến trúc người Mông đặc trưng cùng những mái ngói phủ đầy rêu. Nhà tường trình có hàng rào bằng đất bao quanh, ở trong khuôn viên nhà được trồng nhiều cây mận,cây đào đang vào mùa hoa thật rực rỡ.

Khi bước vào ngôi nhà, mình cảm nhận được sự ấm cũng từ kiểu kiến trúc hình chữ U. Giữa nhà là khoảng sân nhỏ được lát gạch đá tảng. Gian nhà chính được phân thành nhiều phòng gồm: phòng ở, phòng khách, phòng bếp, nhà kho và một chuồng để nuôi gia cầm, gia súc.

Theo cảm nhận của mình Nhà của Pao giống hệt như một bức tranh thu nhỏ mô phỏng về cuộc sống của người dân tộc Mông, vừa hoang sơ vừa trong trẻo đến kỳ lạ. Không gian của ngôi nhà gắn liền với ngói máng, hiên đá, gỗ, đất,… Ở hiên nhà được tranh trí nhiều gùi hoa cải, đây cũng chính là điểm nhấn để mình tranh thủ check in, sống ảo.

Trên đường đi tới mình còn được chứng kiến cảnh sinh hoạt đầy bình dị của hàng chục hộ dân tộc Mông. Những cô bé, cậu bé người Mông trong trang phục truyền thống với nụ cười tươi rói lưng đeo gùi hoa cải vàng , hoa Mận trắng muốt,  các bé đi đến đâu dường như mang theo mùa Xuân tới đó.

Thấy mình đến các em vây quanh ríu rít chào hỏi mình bằng tiếng Kinh rất sõi. Thân thiện và gần gũi như đã quen từ lâu, vừa trò truyện về các loài hoa, về ngôi nhà của Pao mình vừa rút ví lì xì mỗi em 10k mới keng, rất lễ phép đưa 2 tay ra nhận và nói con xin cô, thi thoảng các em quay ra nói với nhau bằng tiếng Mông ( âm thanh rất nhanh mình Ko hiểu gì ) liền chợt hỏi một bé bên cạnh 2 bạn vừa nói gì đó con, không chần chừ cậu bé Tên Mua trả lời : “Dính nói ước gì ngày nào Cô cũng đến chơi với chúng con”. Trẻ con đáng yêu là thế đấy. Gần gũi dễ quen mà tình cảm ghê mới gặp nhau chút xíu thôi mà cứ níu chân Cô hoài rồi.

 

Trong buổi chiều tà mờ sương trên núi đá, ghé đến nhà của Pao Hà Giang, mình thử nhắm mắt lại một xíu thôi mà cảm thấy tâm hồn được thảnh thơi, lắng nghe tiếng gió thổi, tiếng vó ngựa lọc cọc trở về từ phiên chợ…tất cả giống như những nốt nhạc trong trẻo giữa miền biên viễn.

#KÝ SỰ NGÀY XUÂN

                                                                                                                                  Kim Chung